Yêu và Sống ( Lê Vân )
Sự sám hối đạo lý nhất là cảm ơn cha mẹ, cảm ơn những người tình "tuyệt vời", cảm ơn xã hội và cảm ơn cả sự bất hạnh và gian khó đã tạo nên một bản lĩnh, nghị lực của một Lê Vân
Tôi không thể nghĩ rằng, ở lứa tuổi này, mình còn có những phút giây lãng mạn. Ấy là một trưa cuối thu hanh hao, lang thang khắp “phố Sách” Nguyễn Xí chỉ để hỏi một câu: “Anh (chị) có cuốn tự truyện của Lê Vân không?”. Ở cửa hàng nào, tôi cũng nhận được cái lắc đầu cùng nụ cười mỉm…
Muốn hiểu thêm mọi người đón nhận tự truyện của Lê Vân thế nào, tôi làm một cuộc phỏng vấn nhỏ với một số người thuộc thế hệ 7X, 8X, thậm chí là 6X, để lắng nghe chính tiếng nói của họ.
Người đầu tiên là một cô gái thế hệ 7X. Hỏi, cô trả lời: Càng đọc, cháu càng khó chịu. Bởi Lê Vân sống ích kỷ lắm, quá yêu mình, luôn lấy mình làm trung tâm để hành xử!
Một nhà báo đồng nghiệp trẻ của tôi thế hệ 8X thì bảo: Cháu thấy Lê Vân tự cho mình dễ tổn thương, nhưng chính Lê Vân lại làm tổn thương rất nhiều người, từ cha mẹ đến những người đàn ông phải bỏ cả vợ con theo sự quyến rũ của Lê Vân, rồi chính cô lại phụ tình. Mà Lê Vân đòi hỏi rất cao, cao lắm, cô ạ!
Một đồng nghiệp nam, thế hệ 6X thì già dặn hơn: Có thể nói những người đàn ông mà Lê Vân yêu thuộc ba môtíp rất rõ: đầu tiên là trí tuệ, thứ hai là tình dục, thứ ba là tiền.
Còn một cử nhân văn chương thế hệ 7X thì bỗ bã hơn: “Bà ấy” bị lãng quên từ lâu nên lại muốn đánh bóng, muốn “lăng xê” tên tuổi mình một lần chót mà thôi!
(VietNamNet)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét